Nếu một mai anh xuôi tay nằm xuống
Em có buồn, có khóc như khóc ai?
Và có nói rằng "sẽ yêu anh măi..."
Trong tim em có ǵn giữ h́nh hài?
Mấy vần thơ...mà làm anh buồn lắm
Cứ trách ḿnh, sao măi "kẻ đến sau!"
Thương yêu kia, ôi thương biết dường nào
Ngày gặp gỡ, đă mang nhiều quyến luyến
Đă nặng trao với nỗi ḷng xao xuyến
Dáng kiêu sa đă đậm thắm tim này
Rồi mai kia anh xuôi tay nằm xuống
Hỏi một lời, ai đó....có đâu hay???
Một t́nh yêu anh luôn hằng mong mỏi
Nhưng sao nghe như ru khúc t́nh hờ
Gặp được em.....bảo duyên anh đă tới
Chính là người luôn đến trong giấc mơ
Anh măi mong là người em thỏ thẻ
Những buồn vui và đau đớn trong đời
Chẳng van xin nếu ḿnh không duyên nợ
Để ôm hoài một thương nhớ khôn nguôi
Dĩ văng em, em cho, anh chấp nhận
Khúc tâm tư cho anh gở muộn phiền
Đừng tránh anh, đừng tránh anh em ạ
Đă yêu rồi không thể một lần quên
Vạt nắng bay có giọt hồng giọt đỏ
Anh hoang mang nên hay tỏ giận hờn
Rồi trách em khi em nhiều buồn, tủi
Để lơ là cho anh thấy cô đơn
Sáng hôm nay anh nghe ḷng chùn lại
Thấy xót xa ngàn đau đớn ê chề
Lỡ một mai anh xuôi tay nằm xuống
Tiếng khóc người...mong là tiếng "phu thê"
slh