tôi đến đây tìm người nơi biển
một buổi chiều nghe tiếng sóng reo
gót son buồn lẽ bước theo
một lời ước hẹn ngày nào vấn vương
tôi lang thang trên đường tấp nập
gái và trai từng cặp sánh vai
nắng vàng ỏng ả mối mai
đường tơ vui nhộn chứ ai đâu rồi ?
tôi đưa mắt nhìn quanh nhìn quẩn
hỏi thăm người nhưng vẫn không tin
xuôi theo chiều gió một mình
đông phương tận mũi đứng nhìn lô’i xưa
hoàng hôn xuống bên bờ Cape Cod
triều dâng cao, cao vót lên không
nhảy vào cái chỗ đau lòng
để tôi than thở ngóng trông một người
tôi trễ hẹn chẳng lời hờn trách
hạt cát tình đã mách với tôi
người ta đến đã đi rồi
để tim đổ lệ để tôi nỗi buồn
Bảo Trân