th́ không ngủ cho đời thôi mộng mị
mưa ngậm ngùi ru đoản khúc ướt mi
đêm cô phụ tường loang d́u bóng ngă
người hững hờ ngoảnh mặt với t́nh si
th́ quên nhớ cho tim không hờn dỗi
gió th́ thầm thương hận đắng bờ môi
đêm độc hành chợt nghe đời vụn vỡ
ta một ḿnh sánh bước với đơn côi