Một buổi chiều xưa thật đẹp trời
Lá vàng rơi rụng đó anh ơi
Chốn nao muôn thuở hoài em nhớ
Đến buổi chiều xưa ta có đôi .
Nhưng rồi trời khiến cho đôi ta
Đôi nẽo tình ngăn, mắt lệ nhòa
Kỷ niệm ngày nao anh có nhớ
Hay anh quên lãng những ngày qua ?
Em biết bay giờ nhắc nữa chi
Giây tơ đã đứt,lỡ xuân thì
Mộng vàng em dệt nay tan vỡ
Quá khứ hiện về bỡi chữ " si " .
Nếu có khi nào anh nhớ em
Xin anh hãy dệt vần thơ xem
Để khi nhung nhớ em vào chép
Lưu lại vần thơ cũng dịu êm .
TThi
Perth 2:06am
Saturday 22nd Dec 07.