như thế là xong một đoạn đườngmai về ta vấn mảnh khăn sôđể tang cho một lần khờ dạicửa thiền ta bật tiếng nam mô
mưa trút vào ta những lạnh lùngđêm buồn giấu mặt khóc t́nh côiừ ! không như thể đành như thết́nh đời ôi! bạc trắng như vôi
VIETUNI [V1.618] viết bởi Trần Anh Tuấn, lấy từ website chính của Anh Tuấn