thấy bà con cũng tạp lục hihi
Phiên Gác Đêm Xuân
Nguyễn Văn Đông
Ca sĩ Bảo Tuấn trong CD Ly Rượu Mừng tại Benxua.com
Đón Giao Thừa một phiên gác đêm
Chào xuân đến súng xa vang rền
Xác hoa tàn rơi trên báng súng
Ngỡ rằng pháo tung bay, ngờ đâu hoa lá rơi
Bấy nhiêu t́nh là bao nước sông
Trời thương nhớ cũng vương mây hồng
Trách chi người đem thân giúp nước
Đôi lần nhớ bâng khuâng, gượng cười hái hoa xuân
Ngồi ngắm mấy nóc cḥi tranh
Mơ rằng đây mái nhà tranh
Mà ước chiếc bánh ngày xuân
Cùng hương khói vương niềm thuơng
Ước mong nhiều đời không bấy nhiêu
V́ mơ ước trắng như mây chiều
Tủi duyên người năm năm tháng tháng
Mong chờ ánh xuân sang, ngờ đâu đêm cứ đi
Chốn biên thùy này xuân tới chi ?
T́nh lính chiến khác chi bao người
Nếu xuân về tang thương khắp lối
Thương này khó cho vơi, th́ đừng đến xuân ơi !
Ngày gần Tết , tôi thích nghe bài này dễ sợ . Hôm qua đưa ông Táo về trời , năm đầu tiên từ khi về cái nhà này được 9 năm tôi mới đưa , chắc râu ria ông đă rậm rạp và bài sớ về gia đ́nh tôi từ ông lên Ngọc Hoàng sẽ dài lắm ...
Tôi thích cái cảm giác gần Tết vô cùng, ở nhà , tôi lột kiệu , làm gà cùng bà nội , thời gian này thi cử cũng vừa xong, thời gian rănh rỗi vô cùng , đi mua thiệp , viết thiệp cho bạn bè xa gần , my favourite moment của cả một năm .
Mười sáu năm trước , tôi ra đi trong ngày ông Táo về trời . Năm đó tôi đón Xuân tại một hotel của Thái tại Băng kok ngay ngày Giao Thừa , lẽ ra tôi đă đến Salem đúng Giao Thừa nhưng một hành khách Nhật mở cửa máy bay nhảy xuống đường băng khi máy bay chuẩn bị cất cánh nên cả đoàn chúng tôi ở lại .
Nằm trong Hotel nghe pháo đ́ đùng, quê hương th́ chỉ cách có 2h bay , tôi đă khóc và ngậm ngùi vô cùng , cứ phải chi , phải chi trong ḷng là ước ǵ ḿnh c̣n có được một ngày Tết tại quê hương .
Mùng một , tôi hay ở nhà, sáng rót nước pha trà nếu khách lại thăm . Mùng hai tôi mới xuất hành , điểm đến đầu tiên là nhà cô giáo chủ nhiệm cả ba năm trung học của tôi cùng với bao nhiêu người bạn , chúng tôi đă có lệ này từ bao nhiêu năm nay . Cái năm đầu tiên sau khi ra khỏi trường th́ mấy bạn thi rớt đại học không tới , chỉ có tôi chai mặt, rớt là rớt , mà tới là tới , có ǵ khác đâu ....
Mùng ba, tôi kiếm bạn bè rủ đi hội chợ đâu đó , biết rằng chen , biết rằng nắng nôi , nhưng tôi vẫn hăm hở đi v́ đó là những khoảnh khắc đùa vui mà không sợ bị mắng là không biết lo hay con gái vô duyên v́ cười nhiều quá ...
Những ngày Tết đối với tôi kỳ diệu vô cùng , tôi thèm những phút giao thừa ṿng tay xếp hàng đứng đợi mừng tuổi cha mẹ và lănh tiền ĺ x́ , tôi là con áp út năm nào đến tôi cũng hết điều chúc mất rồi nhưng những năm sau này , tôi thường viết ra lời chúc và học thuộc để có câu chúc thật hoàn hảo cho cha mẹ tôi , bây giờ nhớ lại thấy tủi quá .
Đánh bài mới vui , tôi đánh x́ dách bao giờ cũng thua , có lúc cháy túi, hông ai dám ngồi gần v́ sợ xui lây , xui tôi c̣n mừng v́ đen bạc là đỏ t́nh nhưng nói ra lúc này tôi càng tủi v́ đời tôi , t́nh chưa bao giờ đỏ hết ... trừ lúc lấy chồng ...
Ngày Xuân , vui th́ vui thế nhưng khi nghe bài hát này , tôi mới thấu hiểu c̣n có những người xứng đáng được niềm vui hơn tôi mà không được, họ đang thi hành nhiệm vụ đối với đất nước , bảo vệ những phút hạnh phúc tôi đang có , trong gia đ́nh họ thiếu mất tiếng cười của họ . Một lời tôi muốn tạ ơn họ lúc này chắc chưa tới nổi muộn .
Mùa Xuân , ngày Tết và những muộn phiền không bao giờ đi chung .. Cầu mong những ǵ tốt đẹp nhất cho một Năm Mới sắp tới nhé ....
Cho một ngày ...