bao nhiêu mùa xuân đã đi qua ... mà con chữ chỉ để lại bấy nhiêu ... 1 nỗi buồn man mác ... lây lất ... từ xuân này sang xuân tới ... sighs!
sương mờ giăng phủ trên mầm cỏ
một buổi sáng hư (như thật hư)
lam khói chưa hơ trời xám thẳm
khí thời băng giá (như trầm tư)
gió lạnh quên về thăm cảnh nhỉ
vầng dương chưa tỏ nỗi lòng nơi
ven chân rời rạc bao con bụi
phải động vì tôi thoáng hợt hời
buổi sáng vô tư, ảm đạm quá
0 hoa đào rộ, 0 mai vàng
hồn xuân chưa đón kẻ mong đợi
tiếng Tết chưa giòn giã (rộn rang)
ưu tư trỉu nặng lên màu tóc
én vụng về thêu khúc nhạc sầu
năm tháng lướt nhanh - xuân ngại đến
cửa 0 rào chắn hỏi xuân đâu ?
buổi sáng bình thường, tôi đón xuân
đón niềm mong mỏi đã bao lần
nghe dư vị mứt thiếu hương ngọt
và vẫn 0 xuân (như mọi lần!)
Feb 5, 2002