Điều không muốn cũng đành chấp nhận
Anh bây giờ xa quá một tầm tay
Anh độ rày đã có những đổi thay
Lời chào hỏi cũng trở nên ngượng ngập
Điều không muốn ấy vẫn là sự thật
Tình bao ngày xếp vào tình cũ sao anh ?
(Thì trái tình nào mà mãi còn xanh)
Anh vun xới để ươm cây si khác
Em trở về một góc đời quen thuộc
Ở mùa xuân hoa lá sẽ khoe hương
Ở mùa hạ phượng vẫn đỏ đầy đường
Mùa thu đến vàng cây trút lá
Và mùa đông chẳng lạ gì anh ạ
Vẫn mặt áo choàng đi quán cafe
Vẫn ngày dài kéo mãi lê thê
Chỉ có khác là không còn anh bên cạnh
Điều không muốn cũng đành chấp nhận
Em bây giờ không khác một kẻ thua
Tình cảm đôi khi như một cuộc bán, mua
Em cạn vốn nên giữ anh lại không được