nói chuyện với cô gái trong tranh vẽ
đầu tháng tư tôi về thăm lại căn nhà thân quen ấy,
cửa khóa. tôi có chìa khoá nhưng tôi không
mở để vào nhà. qua khung cửa sổ, tôi
thấy bức tranh trên tường, bức tranh
có hình cô gái có nụ cười Mona Lisa
và bàn tay gầy guộc
tôi biết hàng ngày nàng vẫn bước ra
từ bức hoạ
đi quanh nhà
sau đó nàng lại bước vào ẩn mình
trong tranh và nhìn tôi và
mọi thứ trong căn nhà với nụ cười
Mona Lisa và hai tay
gầy guộc xếp ngang ngực
cuối cùng thì tôi cũng mở cửa
bước vào nhà
tôi mua về cho nàng một cái bánh, vài cây nến
sinh nhật
một hộp dâu tươi
tôi chu môi như chờ một nụ hôn và
nàng yểu điệu bước ra từ bức tranh
và mắt nàng long lanh như Mona Lisa
và tay nàng gầy guộc vòng qua vai tôi
và đôi môi nàng đậu ở môi tôi
như bức tranh kiss
lúc tôi nhìn thì nàng đã lại bước vào trong bức tranh
và nhìn tôi với đôi mắt Mona Lisa
cười nửa miệng
người đời đã từng ca tụng mối tình
của Giáng Kiều, người cổ tích bước ra từ bức tranh
và ở với chàng Uyên
nàng trong tranh của tôi
là Giáng Tiên
và tên tôi thì tôi đã quên mất
mỗi khi tôi đăm đắm nhìn đôi mắt nàng
tôi dang tay chờ nàng bước ra khỏi bức tranh
và tôi đứng như thế
trong viện bảo tàng Paris
hàng trăm năm đã trôi qua
Phạm Chung
4/2007
(sửa lại từ bài thơ viết khi đến thăm viện bảo tàng ở Paris
và nhìn bức họa La Joconde)