MỌT GÔNG
Nếu biết rằng ai vẫn chửa chồng
Vẫn chờ, vẫn đợi, vẫn pḥng không
Ngần ấy năm qua ... th́ tôi chẳng
Theo bước chân chim phút sổ lồng
Mười hai bến cảng bến nào trong
Ngược Bắc xuôi Nam vẫn ḷng ṿng
Thiên duyên tiền định tàu ghé bến
Nhưng, thả neo, Ḥn Ngọc Viễn Đông
Từng cánh thư vượt đèo Cù Mông
Bay theo chiến hạm đến Cồn Rồng
Nào hay người nhận vừa thuyên chuyển
Lại phải quay về xứ Cầu, Sông
Lịm trong thương nhớ ngậm ngùi trông
Vóc dáng "ai kia" trọn tấm ḷng
Trái tim cắt khéo làm khung ảnh
Viền quanh bằng chỉ lam tím hồng
Đường đời vạn nẻo lắm gai chông
Mơ tắm hai lần một khúc sông ?
Một chuyến lênh đênh miền Phố cổ
Lại về Phú Quốc, thôi, đành xong !
Bạn hỏi ... từ lâu biết ǵ không ?
"Ai kia" chờ đợi vẫn chưa chồng !
Nhắn người ghé bến đêm hôm ấy :
"Chung t́nh ôm mộng chỉ hoài công ???"
Vận nước nổi trôi số bềnh bồng
Tay xách nách mang vượt biển Đông
Tan hàng chấp nhận đời xa xứ
Bao đau thương vùi kín trong ḷng !
Mở bức thư xuân dạ phập phồng
Bạn rằng ... c̣n nhớ "ai kia" không ?
Hai mươi mấy năm rồi chẳng chịu:
"Bỏ thuyền, bỏ bến, bỏ ḍng sông !"
Trời đất ngửa nghiêng quay ṃng ṃng
Hóa công sao nỡ ... quá bất công
Chẳng hiểu ai làm ai nên tội
Thiên đường điạ ngục đều ... mọt gông !!!