Đêm cô đọng ngàn sao sa trên mặt
Rơi vào hồn vằng vặc ánh trăng khuya
Dấu thời gian gầy guộc lối đi về
Xanh cỏ lá mà vẩn buồn man mác
Gió xuân sang c̣n chút ǵ xơ xác
Thổi qua song, ngơ ngác mảnh hồn rơi
Bóng người đi, lặng thầm môi cắn chặt
Nuốt lệ hoang, sỏi đá vỡ tim người ...
.......
Và tôi vẩn ngạo nghể cười ...