thời gian vẫn lặng lẽ
cười trên những đốt tay
và anh vẫn lặng lẽ
đùa cợt mối tình này
.....
..........
em cắn môi khóc nhe.
hình như anh đã quên
những gì (mình một thửa)
kỷ niệm rất êm đềm
em đưa tay bó gối
hỏi khẽ chuyện ngày mai
anh lắc đầu từ chối
em hiểu (hết rồi đây)
gió chiều nay lạnh quá
lạnh hơn buổi hôm qua
em cười (rất) tàn ta.
tiển anh, (chỉ thế là!)
.....
..........
đốt tay vẫn còn gầy
như buổi đầu quen biết
và em vẫn đong đầy
những gì anh đã hết!
sighs! lại man mác nhớ 1 người!