CHUYỆN ÍT NGƯỜI BIẾT: HIỆU QUẢ PHONG TRÀO (TƯƠNG TỰ BLM/ANTIFA) TẠI SÀI GÒN NHỮNG NĂM 1970s
(không rõ tác giả)
Tháng 10 năm 1974, một số giáo sư, luật sư, nhà báo, nhà sư, linh mục...tại Đô thành Sài Gòn đã tổ chức một cuộc biểu tình rầm rộ, làm tê liệt nhiều tuyến đường Saigon. Cuộc xuống đường quy tụ ước tính hàng chục ngàn người này, được cho là nhằm phản đối chính quyền tổng thống Nguyễn Văn Thiệu "độc tài phát-xít", đòi chấm dứt chiến tranh, đòi hoà bình, đòi "hoà hợp hoà giải", đòi tôn trọng chủ nghĩa xã hội miền Bắc..v..v..và một nùi các đòi hỏi khác nữa.
Hầu hết thủ lãnh phong trào này đều là những trí thức được huấn luyện hoặc chịu ảnh hưởng tư tưởng Mác-xít (Marxism), có thành tích nhiều năm tham gia các phong trào "dân chủ cấp tiến" như: phản chiến - phản đế (chống Mỹ), chống chủ nghĩa Tư bản, đòi nữ quyền, đòi công bằng xã hội, đòi quyền người thiểu số ưu tiên trên hết (thiểu số thượng đẳng)...
Cuộc biểu tình nhanh chóng biến thành bạo loạn, đập phá, đốt nhà, đánh người, hôi của. “Đoàn chiến binh công bằng xã hội" này xuất hiện khắp nơi.
Cảnh sát Đô thành đã được lệnh can thiệp nhưng vẫn không vãn hồi được tình hình, vì đoàn chiến binh "yêu hoà bình" quyết liệt chống trả cảnh sát bằng gạch đá, gậy gộc và cả vũ khí tự tạo... (Hiến pháp VNCH không cho phép cảnh sát nổ súng hay đàn áp dân biểu tình). Một tuần sau, chính quyền tuyên bố thiết quân luật, vệ binh Quốc gia được lệnh can thiệp...tình hình mới vãn hồi.
Hiện trường cuộc biểu tình “yêu hoà bình và chống chính quyền phát-xít” để lại, là những tuyến đường đầy khói lửa và hư hại vì đốt phá; các tiệm buôn bị đập phá và cướp hàng hoá (chủ yếu là hàng đắt tiền, xa xỉ); những góc công viên, vỉa hè nơi "lực lượng dân chủ cấp tiến" ấy chiếm đóng, vương vãi đầy cứt đái hôi hám tởm lợm...(Chưa thấy ghi nhận về những baocaosu xài rồi vứt bừa bãi do các nhóm "nữ quyền" để lại).
Dù cuộc biểu tình bạo loạn ấy nhanh chóng thất bại, nhưng kết quả/hệ quả sau đó lại là "thành công mỹ mãn":
1. Những kế hoạch do chính quyền VNCH soạn thảo, nhằm tấn công tìm diệt địch quân (cộng sản nằm vùng phá hoại Hiệp định Paris 1973) cũng bị hoãn lại, thậm chí huỷ bỏ...bởi áp lực của "phong trào dân chủ" nói trên. Địch quân (Bắc cộng, Nam cộng, Miên cộng, Lào cộng, Sô cộng, Tàu cộng...) thì liên tiếp hợp sức tấn công, mở rộng vùng chiếm đóng, đe doạ an ninh và tánh mạng thường dân khắp 4 vùng chiến thuật của Miền Nam Việt Nam.
2. Không có một phong trào Hữu khuynh nào ở Đô thành Sài Gòn đủ sức chống lại những kẻ "cấp tiến" ấy. [Kiểu như mấy Hội cựu binh VNCH, Hội Sinh viên, Hội xe Harley Davison, Hội du thuyền,... ủng hộ chủ nghĩa tư bản (Capitalism), ủng hộ tổng thống Thiệu, chống xã hội chủ nghĩa (Socialism)... Tới giờ còn chưa thấy tăm hơi].
3. Đúng 6 tháng sau, Sài Gòn thất thủ, VNCH sụp đổ, miền Nam bị cộng quân xâm lược. Hàng triệu người lũ lượt khốn khổ và cả liều chết để rời miền Nam, lên thuyền vượt biển, đào tị sang các quốc gia láng giềng, trước khi tị nạn - tái định cư ở Mỹ, Âu, Úc...
Vui ở chỗ: Trong những người chạy tị nạn tháng 4/1975 năm ấy, rất nhiều kẻ dzọt sớm nhứt chính là thành phần "dân chủ cấp tiến", đã trực tiếp điều hành và tham gia cuộc biểu tình chống chính quyền VNCH, yêu chủ nghĩa xã hội miền Bắc...chỉ 6 tháng trước đó. Họ nhiệt tình rước cộng sản/XHCN vô miền Nam, nhưng cũng lại là những kẻ nhanh chân nhất chạy khỏi miền Nam, xin tị nạn và định cư xứ tư bản Mỹ, Âu, Úc...bỏ lại hàng chục triệu con người trong tăm tối ngục tù, nhiều thế hệ về sau. (Thiệt là "cấp tiến": CẤP tốc TIẾN qua Mỹ Âu Úc...sau khi hoàn thành Nghị quyết Đảng ở xứ mình.)
Giờ đây, ở những xứ tự do xa xôi đó, những "chiến binh" ngày xưa ấy và con cháu họ hôm nay, ai biết được, vẫn đang miệt mài ca ngợi Xã Hội Chủ Nghĩa, căm thù tư bản chủ nghĩa, đòi nữ quyền, đòi quyền da màu thượng đẳng... Thậm chí con cháu họ, có khi, ai biết được, còn giỏi giang hơn cha ông tụi nó, tiến lên một bước cao hơn: trở thành những "chiến binh cấp tiến của thời đại", xả thân cho lý tưởng kách mệnh vĩ đại: huỷ diệt văn minh phương Tây, để tung hô văn hoá Hồi giáo; căm thù Kito giáo, nhưng tôn thờ Satan giáo...
Ai biết được?
"Like father, like son"... xưa rồi.
"Con hơn Cha, nhà tróc nóc". Cái đó mới dữ.
(HQH)