Không biết v́ sao tôi mui ḷng
ôm mối t́nh xưa măi đi rong
Ba vơ, bốn vác ch́m rồi nổi
tự hỏi ḿnh khang vẫn chử không
Không biết v́ sao tôi rộng ḷng
nợ thơ tôi tră vẫn không xong
lây huây, lác hoác liều nhiều phát
Ra chợ mới biết người quá đông
Không biết v́ sao tôi nặng ḷng
Trong kiếp t́nh yêu đă mất phong
Hoài ôm thơ vẫn buồn xơ xác
Thế giới bên ngoài gọi là ngông
HTN