Có nhiều khi ta ngồi trong ảo tưởng
nghĩ mông lung về tiền kiếp con người
rồi mông lung về tiền kiếp ta thôi
để tự hỏi có gì mà không thể ?
ta tự hỏi tại sao mình lại thế,
nhìn lá rơi lòng chùng cả một ngày
thời gian nào mà đợi ở hôm nay
khi nắng tắt, ta ngỡ hồn giẫy chết!
Yêu trần gian sợi giây tình thắm thiết
ta để lòng cảm khái với chiều buông!