Xưa ta đến lòng đơn sơ bình thản
tâm an nhiên như mây trắng trên trời
tính ngây ngô ta thỏa thích vui cười
như trẻ nít cả ngày vô tư lự
Ta mê mẩn với trò chơi xếp chữ
ghép thành thơ xong thả xuống vườn chơi
chân tung tăng ta dạo khắp mọi nơi
làm ra vẻ ta cũng là thi sĩ