Có còn gì nữa không anh
Sao màu nắng vẫn long lanh độ này
Trời cao lồng lộng gió bay
Mà hồn em ngợp khói mây lam sầu
Chiều nghe văng vẳng trên cao
Tiếng chim tìm bạn lịm vào không gian
Hay là thơ vốn đa mang
Con đường ngập nắng cũng thênh thang buồn ...
Này anh có nghe gì không
Tương tư gõ cửa cô phòng tìm ai
Mới hay thơ nhớ một người
Nên chiều nhẹ gió cũng khơi cung sầu
Thôi, em không viết nữa đâu
Thôi, em gom hết ngọt ngào thổi bay
Thổi tình xa lên bóng mây
Cho em về với tháng ngày bình yên
Bể sầu sóng vỗ triền miên
Mà em bé nhỏ lòng thuyền chênh chao
Chiều buông tơ nắng hanh hao
Cho em dệt nốt những câu thơ này
Là bài thơ cuối rồi đây
Gửi anh, anh đọc thơ thay lời chào
Em về gom những lao xao
Cả trong giấc ngủ thả vào hư vô
Em về chạm nỗi bơ vơ
Trong thơ để lại tình cờ nhớ, mong
Niềm riêng chỉ có đôi dòng
Mong anh hiểu được nỗi lòng ... của thơ
LLT
Aug 02 2010