Từ tôi bỏ lại con đường
Tiếng cười chưa tắt dặm trường đă xa
Từ người thoáng chút phôi pha
Tịnh tâm trầm lắng trong ta bao lần
Từ chiều đếm bước lại gần
Ngóng trông ḥ hẹn những vần trong thơ
Từ hương hoa thoảng đêm mơ
Xem trăng soi bóng vu vơ khẽ cười
Thế thôi, chỉ thế, nhé người