Hắt Hiu Nỗi Buồn!
Gió mùa xuân bỗng se thắt lạnh
Sầu gọi sầu ta chạnh lòng đau
Gặp chi chẳng nói một câu
Mà nghe nhói buốt nỗi đau thẹn thùng
Tình nhớ tình mong lung mộng mị
Lời tình yêu thủ thỉ nhau nghe
Mộng xao xuyến bến tình duyên
Anh say mộng với nỗi niềm tha thiết
Thuở đó anh đã biết yêu thương
Dòng tâm tư anh vương tình mộng
Ngày qua ngày ngẩn ngơ trông
Có ai thấu, buồn thấm dòng lệ rơi
Hôm nay gío ngoài trời chi lạ
Hiu hắt buồn, hành hạ con tim
Sóng xô con nước chao thuyền
Lòng anh dậy sóng nợ duyên năm nào
Bỗng dưng dạ cồn cào nỗi nhớ
Trong lòng vô cớ nhớ người ta
Kỷ niệm mới vừa hôm qua
Mà nay như đã cách xa nghìn trùng
TT